“Tuổi đã hoàng hôn tội
vẫn đầy
Lòng vì non nước ngục
trung quây
Bệnh vương màu chết tù
đày đọa
Đèn đốt bao đông đã
cạn dầu
Ba mấy năm trường vì
nghĩa tận
Bước trên gai thép vẫn
chân trần
Một lần thác đoạn muôn
vàn oán
Một kiếp oan khiên chí
trả đầy”
(thơ của Sở Không)
No comments:
Post a Comment